Hà Nội những ngày này, dù muốn hay không, dường như ai cũng có nhiều thời gian hơn. Thay vì tất tả ngược xuôi, mọi người có nhiều thời gian hơn để thư thái, để tận hưởng hương vị của những buổi sáng yên lành.
Hòa chung không khí đó, những ngày này, mỗi sáng, thay vì phải lên đồ đi làm, mình dành 30 phút để tĩnh tại, để suy ngẫm nhiều hơn về cuộc sống.
Mỗi ngày mình suy nghĩ về một chủ đề. Nghĩ thôi, không vì cái gì, và cũng không để làm gì cả. Ngày hôm nay, mình chọn nghĩ về lòng biết ơn.
Mình biết ơn những người vẫn phải lặn lội sớm tối, để cho mình và xã hội có được những sức khỏe bình an. Có thể mấy ngày gần đây bạn bực bội vì không được ra đường tự do như trước. Nhưng có những bác sỹ, những chiến sỹ, đã mấy tháng rồi, họ chưa từng có một ngày bình yên. Mình biết ơn họ.
Mình biết ơn tất cả những bạn đang phải trực vận hành viễn thông, điện, nước, mạng, tài chính, v.v.. Bất kể ngày đêm, họ thay phiên nhau đảm bảo cho các hệ thống luônvđược thông suốt. Nhờ có họ mà những người như mình mới có thể yên tâm ngồi nhà làm việc trong những ngày này.
Mình biết ơn khách hàng của mình. Dù dịch bệnh, dù giãn cách, dù kinh doanh khó khăn, nhưng họ vẫn cố gắng kiên trì, không từ bỏ. Chứng kiến sự cố gắng của họ, mình biết là mình còn phải nỗ lực nhiều hơn nữa.
Mình biết ơn công ty, trong thời gian giãn cách, vẫn luôn tạo điều kiện tốt nhất để cho mình và những đồng nghiệp khác có thể làm việc ở nhà. Thời gian này, dù tình hình kinh doanh có thể gặp ít nhiều ảnh hưởng, nhưng công ty chưa để anh em thiệt thòi một ngày nào. Mình biết ơn vì điều đó.
Mình biết ơn đồng đội, những người đã luôn đồng lòng sát cánh với mình, cả khi xã hội bình yên cũng như khi sóng gió. Mình cảm ơn họ vì luôn sẵn lòng giúp đỡ mình và giúp đỡ những đồng đội khác. Và mình cảm ơn họ khi cũng luôn sẵn lòng đón nhận những hỗ trợ từ mình.
Sau cùng, mình biết ơn rất nhiều vì gia đình, người thân, bạn bè, và những người mình quen biết. Cảm ơn họ vì đã luôn khỏe mạnh. Sự khỏe mạnh và bình yên của họ khiến mình yên tâm và vững tin hơn rất nhiều. Mình vững tin rằng đại dịch này cũng sẽ qua. Và cùng nhau, chúng ta chiến thắng.
Ngày hôm nay, mình chỉ nghĩ thế thôi.
“Cảm ơn đời mỗi sáng mai thức dậy, ta có thêm ngày nữa để yêu thương”