Phương thuốc còn tệ hơn căn bệnh

1. Một người đàn ông hay bị nhức đầu mỗi khi đêm về. Thay vì đến viện khám để tìm hiểu kỹ nguyên nhân, mỗi lần đau đầu, ông ta lại làm một vốc thuốc giảm đau. Mỗi lần dùng thuốc, cơn đau đầu biến mất. Ông ta có thể quên đi căn bệnh của mình, để tiếp tục sống. Và cứ như thế, cơn đau đầu của ông ta ngày một nặng thêm. Số thuốc giảm đau ông ta sử dụng ngày càng nhiều.

Cho đến một ngày, người đàn ông bỗng thấy đau bụng khủng khiếp, không thể chịu nổi. Ông ta đành đến bệnh viện để khám. Bác sỹ thông báo là ông bị thiếu máu não nên hay đau đầu. Và ông ta cũng bị xuất huyết dạ dày do lạm dụng thuốc giảm đau.

Đôi khi, phương thuốc còn tệ hơn cả căn bệnh.

2. Một người cha mẫu mực, mong muốn con mình lớn lên là một người sống có trách nhiệm. Người cha dạy con mình bằng cách bắt đứa bé phải nhận mọi hậu quả từ những sai lầm mà nó gây ra. Ông phạt nó bất cứ khi nào nó làm sai. Làm hỏng đồ. Phạt. Học kém. Phạt. Hàng xóm mách. Phạt.

Cứ như thế, đứa trẻ lớn dần lên. Vì cứ làm sai là sẽ bị phạt, nên dần dần đứa trẻ không dám làm bất cứ điều gì. Vì không dám thử bất cứ điều gì mới mẻ, nó ngày càng trở nên hậu đậu do thiếu kinh nghiệm. Càng hậu đậu thì nó lại càng hay làm hỏng. Và nó lại bị phạt.

Để không bị phạt, nó đã sử dụng tất cả trí thông minh của mình để tìm cách đổ lỗi cho người khác. Đến khi 18 tuổi, nó đã không dám chịu trách nhiệm về bất cứ việc gì, bất cứ điều gì. Và nó còn biết cách đổ lỗi cho cả thế giới nữa.

Đôi khi, giáo dục còn tệ hơn sự phát triển tự nhiên.

3. Một lập trình viên tham gia xây dựng một ứng dụng mua sắm thú vị. Ứng dụng rất được khách hàng quan tâm và ủng hộ. Khi ứng dụng có 1.000 đơn hàng mỗi ngày, anh ta phát hiện ra 1 lỗi sai lệch dữ liệu của 1 đơn hàng. Anh ta đã thử vài cách, nhưng không làm sao tái hiện ra lỗi lệch dữ liệu này. Anh ta quyết định sửa lại cơ sở dữ liệu cho đúng, và không tìm lỗi đó nữa. Anh ta nghĩ: tỷ lệ sai lệch 1/1.000 là có thể chấp nhận được.

Thời gian trôi qua, ứng dụng ngày càng được nhiều người sử dụng hơn. Hiện ứng dụng đã có 100.000 đơn hàng mỗi ngày.

Mỗi ngày, anh lập trình viên dành cả buổi sáng để sửa lại 2.000 đơn lệch dữ liệu. Thì ra, tỷ lệ 1/1.000 không phải là bất biến. Anh ta vẫn không biết tại sao lại bị lệch dữ liệu như vậy. Thực sự thì anh ta bận tối tăm mặt mũi, nên không có thời gian để tìm hiểu nguyên nhân lỗi nữa. Anh lập trình viên có một nợ kỹ thuật trường tồn, một cơ sở dữ liệu thiếu tin cậy, và một công việc hỗ trợ vận hành ngấy đến phát ốm.

Đôi khi, giải pháp còn tệ hơn cả vấn đề.

Nhiều khi, giải pháp dễ dàng tìm thấy lại có thể là nguyên nhân khiến cho vấn đề trở nên tồi tệ hơn. Vì thế, mỗi khi thấy bóng đèn trong bạn bật sáng, chớ vội vui mừng vì sự thông minh đột xuất của mình. Hãy bình tĩnh suy xét xem có tiềm ẩn rủi ro gì với giải pháp mình vừa tìm ra hay không. Và khi bạn suy nghĩ đủ kỹ, có thể bạn sẽ tìm được giải pháp tốt hơn, giải pháp thật sự cho vấn đề. Hoặc chí ít, bạn sẽ tìm ra giải pháp để không làm cho vấn đề trở nên tồi tệ hơn.

Hãy bình tĩnh và sáng suốt bạn nhé!

Leave a comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *