Đời thay đổi khi ta thay đổi

Lúc trước mình nghĩ: mình là một người mẫn cảm với thời tiết. Một năm mình hay ốm vặt vài lần. Hôm nào đi làm về mà thấy ngứa cổ họng thì y như rằng hôm sau ho sốt cả tuần trời. Mình chấp nhận bản thân với hiện trạng mẫn cảm thời tiết này.

Thế rồi, khi dịch bệnh thay đổi thói quen của chúng ta, mình rửa tay thường xuyên hơn, ít nhất là đôi.. chục lần mỗi ngày. Tối thiểu là rửa tay bằng nước máy, còn thường xuyên mình dùng nước rửa tay hoặc xà phòng, theo khuyến cáo khử khuẩn 5k.

Mình cũng để ý hơn tới thói quen chạm tay lên mặt của mình. Và khi để ý, thì số lần mình chống cằm, gạt tay lên mũi, vuốt mũi, gõ phím xong rồi nhón đồ ăn,.. phải lên đến vài chục lần mỗi ngày. Với tần xuất đó, nếu tay mình không sạch sẽ, khả năng mình bị nhiễm khuẩn thông thường cũng cao, chứ nói gì đến covid-19.

Và thật tuyệt vời là khi mình rửa tay sạch, mặc dù thói quen đưa tay lên mặt chưa sửa được nhiều, nhưng tần suất ốm vặt của mình ít đi hẳn. Trộm vía, suốt từ khi dịch bệnh bùng phát đến giờ, mình hết hẳn “mẫn cảm thời tiết”.

Cũng trước đây, mỗi lần ốm là mình đều khật khừ, ho quặn ruột từ 2 tuần đến cả tháng. Lúc ốm, mình nghĩ: do mình hồi bé có lần mình bị ốm nặng, cũng phải đến cả tháng trời, vì thế mà khí quản, phế quản của mình yếu từ hồi đó. Mình lại chấp nhận vấn đề khí quản và phế quản của cơ thể mình là như vậy.

Thế rồi khoảng hơn 1 năm trước, mình bắt đầu rèn luyện sự kiên trì. Mình cố gắng tạo lập thói tập thể dục 30 phút mỗi ngày. Kể từ đó, sức đề kháng của mình tăng lên trông thấy. Hơn 1 năm trở lại đây, cũng có mấy lần mình cảm thấy ngứa cổ. Nhưng ngày hôm sau, thay vì ho sốt cả ngày, sáng dậy, mình chỉ cần khạc ra ít đờm đục ở cổ là lại thấy khỏe mạnh bình thường.

Mình chợt nhận ra, hóa ra có nhiều thứ không phải như mình nghĩ, mà chỉ là do góc nhìn của mình lúc trước đã tự thôi miên chính mình. Tất cả những thứ thể chất yếu đuối trước kia, hóa ra không phải do bẩm sinh hay vì ông trời ngược đãi, mà chẳng qua là do mình tự cam chịu cái hiện trạng đó mà thôi.

Chỉ cần mình có một góc nhìn khác, chỉ cần nghĩ khác đi, mọi thứ bỗng dưng thay đổi hoàn toàn. Đời thay đổi khi ta thay đổi, tên một cuốn sách truyền cảm hứng, không phải là một câu nói đùa.

Trong công việc cũng như trong cuộc sống, có rất nhiều khi bạn mải cắm cúi bước đi, mà không biết con đường phía trước sẽ ra sao. Nếu bạn nhìn thẳng, có thể bạn chỉ thấy một con đường dài hun hút. Cũng có khi bế tắc, bạn chỉ thấy một ngõ cụt tối tăm. Rồi có khi hoang mang, trước mắt bạn có thể lại là một mê cung bối rối lòng người.

Những lúc nhìn thẳng mệt mỏi quá, hãy bước thật chậm thôi, để rồi dừng bước hẳn. Đôi khi, chỉ cần dừng lại và ngước nhìn, bầu trời sẽ cao hơn, bức tranh sẽ lớn hơn, và có thể bạn sẽ có được câu trả lời chính xác hơn cho một vấn đề nào đó.

Lùi một bước trời cao muôn trượng…

Leave a comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *